1. buồn sự đời, chán sự tình, lênh đênh sự nghiệp.
2. tôi nhận ra rằng…. dường như, ai cũng muốn rời bỏ tôi mà đi….
3. nỗi buồn không tuổi không tên. sinh từ đáy vực, chết trên đỉnh trời.
4. tôi không buồn vì bạn lừa dối tôi, tôi chỉ buồn vì từ giờ chẳng thể tin bạn nữa.
5. trời sinh ra cho ta tấm thân hao gầy. Để ta ghánh vát mọi thứ do cuộc sống tạo ra.
6. Điều bất ngờ nhất của cuộc sống đó là: nỗi đau luôn đến từ những người ta tin tưởng nhất.
7. Điều tôi cần là sự chân thành từ bạn. chứ không phải sự thương hại mà bạn đã dành cho tôi
8. trên cuộc sống này bạn nên để mọi chuyện tự nhiên. Đừng đoán trước để rồi phải hụt hẩn về nó.
9. tao không phải thằng hề – Để mày chơi rồi vứt. tao không phải công thức – Để mày chia rồi cộng.
10. khoảng trống có thể lấp đầu bằng những yêu thương. nhưng tổn thương thì chẳng có gì bù đắp được.
11. Đôi khi chỉ cần một sự quan tâm rất nhỏ từ một ai đó, dù cho mọi việc tồi tệ đến thế nào cũng sẽ ổn thôi!
12. cuộc sống hàng ngày như một kiều thuốc thử. vậy sao mỗi ngày nó vẫn cho tôi ném vị đắng của cuộc sống vậy.
13. cuộc sống hàng ngày như một nỗi lo in hằng trên mặt tôi. Đôi khi muốn buông cho mặc kệ mọi thứ nhưng không thể.
14. có những lúc trong cuộc sống bạn không biết mình muốn gì, cần gì và ước gì, đó là những lúc cuộc sống buồn nhất.
15. Đêm nằm nghỉ cái lưng để chiềm vào giấc ngủ. nhưng trong đầu tôi chưa bao giờ là ngừng suy nghĩ về cuộc sống này.
16. sẽ không còn cần một lời an ủi, chẳng cần vòng tay của một ai bởi bản thân đã học đựoc cách tự đứng lên và tự. dnhp.
17. she có những lúc she muốn gục ngã trên with đường mình đã chọn, nhưng nhìn lại những gì mình đã làm, from her lòng tự nhũ phƒhăngi cô g
18. khi kết thúc 1 ngày, dù cho mọi chuyện có tệ đến đâu thì bạn hãy luôn mĩm cười đi…. vì biết đâu ngày mai con tệ hơn thế nữa.
19. Điều tồi tệ nhất không phải là ơn ộc mà điều tồi tệ nhất chynh là ở bên một người nhưng lúc nào cũng thảtm
20. một khi đã ghét, thì chỉ muốn dẫm và đạp cho nát bét là xong. còn một khi đã khinh , thì chỉ lặg thinh và coi như đéo tồn tại.
21. chỉ là không muốn lớn, không muốn phải tự mình đương đầu với cuộc sống ngoài kia. ngoài kia, chênh venh và mất phương hướng lắm.
22. “Khi một người nào đó có lúc từng nếm trải đau thương thì she sẽ càng hiểu rõ hơn cái cảm giác cần điều gì đó ạợi t gi i>
23. sẽ không còn ràng buộc khi có thể tự do tìm hiểu bất kì một ai đó mà ta gặp gỡ… và sẽ không còn cảm giác chờ đợi nhỺng tinp.ững tinp.ữnh
24. những ngày mà bản thân cũng ko biết tại sao có thể kiên trì. chỉ cần ngừng suy nghĩ sẽ tự nhiên mà khóc. không có hy vọng… không có niềm tin…
25. tôi luôn cảm thấy mình lạc lõng giữa cuộc đời, xã hội rộng lớn bên ngoài. tôi cũng thường rơi vào tâm trạng đương đầu với mọi thứ… chỉ một mình
26. vẫn biết rằng quá khứ ở đăng sau và phải sống cho những gì phía trước. nhưng đôi khi đôi chân vẫn bước ngược để dẫn ta về với những nỗi đau.
27. cô đơn của một đứa trẻ đơn giản là lúc bên cạnh chúng không có ai. nhưng cô đơn của người lớn lại là lúc đứng giữa vạn người vẫn thấy tim mình lạnh.
28. sẽ không còn cảm giác dựa dẫm vào bất kỳ ai, những nỗi buồn ngày xưa cầnco người tâm sự nay đã biết tự gói bản thân vào một gonc gọi là “ký ức”.
29. chờ bình minh của ngày mai. rồi ngày mai…ta sẽ sống tốt hơn hôm nay. bớt đau buồn, bớt mệt mỏi,…mong ngày mai sẽ cho ta động lực. Để còn bước tiếp!
30. di thêm 1chút, bay theo lời nhạc…Để ta cảm nhận được. cảm xúc của riêng ta, đang bơ vơ giữa dòng đời…..bất chấp hết tất cả, để phiêu theo cảm xúc.
31. Đôi khi she buồn và chán nén lắm, she said nói và chia sẻii buồn đó với người mình choc là là thân nhất, nhưng chợt nhận ra, chỉ ta với ta nên el đành giấu nỗi
32. cuộc đời như 1 ván bài vậy. thắng thì vui, hạnh phúc có tất cả. nhưng khi thì lại buồn, và mất tất cả,…nếu biết trân trọng những gì…hiện tại đag có thì sẽ có được hạnh phúc.
33. cuộc đời như 1 ván bài vậy. thắng thì vui, hạnh phúc có tất cả. nhưng khi thì lại buồn, và mất tất cả…nếu biết trân trọng những gì…hiện tại đang có thì sẽ có được hạnh phúc.
34. những người lớn vào đời với một nỗi cô đơn, và sống từng ngày để đem mình ra trả giá. cứ ước là trẻ con, rồi muốn mình là tượng đá. nhưng rồi có ai tránh được mình phải lớn lên không?
35. dấu hết yếu đuối vào em này, cố gắng cất hết vào tim này. cần chìm dần vào cơn say … ể ể mình lặng lẽ buông tay, ể mình ược sốg chậm ngày ấy… cố nhắm mắt, buông đi ôi.
36. Đời, thường có những thay đổi ko ai ngờ…điều đó gây khó khăn, và làm buồn lòng người. kiểu giống như thay đổi của 1 người ta yêu, điều thay đổi đó. gây cho ta sự khó hiểu, và buồn, lo lắng.
37. sẽ không còn cái cảm giác muốn yêu thương và mãi chạy theo cảm xúc vì lý trí sẽ được sử dụng để giải quyết vầnỻt hƑn. và khi ấy, những tổn thương dường như sẽ được giảm đến mức tối thiểu.
38. cuộc đời này làm gì còn chỗ để cho ta nữa đâu, thà rằng mình ra đi cho tâm hồn này bớt đau. — gió vẫn thổi nhẹ nhẹ, cho nhũng cơn mưa ngâu. Đôi chân tôi đang bước nhẹ, tôi bước tôi bay xuống cầu.
39. thế giới rộng lớn như vậy, người quen bên mình, thực sự là it. Ít đến ly kỳ. không biết những người khác sống thế nào. có lẽ cũng giống nhau. một mình ra quán ăn cơm. Đi qua biển người mênh mông, lại tìm không ra người nói chuyện.
40. những bất an không tên vô hình ùa về như một đợt gió đông. những khủng hoảng triền miên, những cô đơn giãy giụa đấu tranh với phần người chưa kịp lớn. chúng ta vào đời khi chưa kịp thích nghi với tên gọi người lớn. nên dễ hiểu rồi, chúng ta thấy chông chênh…
41. hãy học cách đối mặt với sự cô đơn. tìm hiểu nó. ngồi với nó, một lần trong đời. chào mừng bạn đến với kinh nghiệm của cả một kiếp người. nhưng đừng bao giờ lợi dụng thể xác hay cảm xúc của người khác để thoả mãn cho những khát khao chưa trọn vẹn này của ng m
42. người ta lựa chọn cô đơn, không hẳn vì họ không chịu mở lòng, mà vì chẳng có ai cho họ niềm tin và chịu thật lòng với họ. trong thế giới của người cô ơn, hình bóng và hoài niệm về ngày cũ hay những gì đã mất luôn hiện rõ mồn một, đèn nén họ, lâu dần cảm xúc cũng bịng bịng băng.
43. cuộc sống, đôi lúc chúng ta thấy cô đơn. đôi lúc thấy trống vắng, như là đag thiếu 1 thứ gì đó…quan trọng. cũng có lúc muốn khóc òa lên, cho thế giới biết…là tôi rất cô đơn. nhưng lại không nói được, tại vì những gì tôi đang muốn nói, nó đang bị cái gì đó, làm nghẹn cổ họng. tôi thấy trong lòng bồn chồn. và cũng có lúc thấy nhói lòng…
44. hình như, đã lâu rồi mình ko gặp nhau rồi đấy. tôi vẫn dõi theo e hằng ngày, bằng nhiều cách nào đó. tôi vẫn thấy e đẹp như vậy, qua bức ảnh hình và video. nhưng ngày hôm nay, bỗng nhiên tôi thấy e khóc. vì thứ gì à.. Áp lực gì, khiến e phải mệt nhọc. muốn hỏi thăm e, nhưng với tư cách gì đâu. từ cái ngày hôm đó… mình đã ko gặp lại nhau.
45. có những tháng ngày, cô đơn là một thứ gì đó rất đáng sợ với ta. nỗi sợ phải đi về một mình, sợ phải loanwords mỗi sáng phải thức dậy trong cô đơn là điều gì đó rất đáng sợ…đán vë, đáng s
46. cuộc đời như 1 cuốn phim buồn…không biết sẽ đi về đâu. không lẽ ta sẽ bay Theo những canh diều vi vu… và Theo những lời dèm pha của người ời… cuộc ời như 1 cuốn phim buồn… không biếu đt s không lẽ ta sẽ bay theo những cang dèm pha của người ời … nói chung ta sống vì gia đnh bạn bè còn teo ta ời bây giờ chỉm trong đhu ếu …
47. một mình tôi, cô đơn trong căn phòng tối…không ai quan tâm. gia đình người mà tôi, thương yêu nhất…ba mẹ tôi cũng không quan tâm. 1 minh trong căn phòng tối, khóc cũng chả ai biết. Và nếu như 1 ngày không xa tôi… tập tành Ăn chơi liệu rằng ba mẹ, học ể ý tới tôi không… tôi cười mà nước mắt cứ rơi … có ai thấu choc nỗi lg tôyg. nói thì ai chả nói được, tôi chỉ biết trút hết nỗi buồn vào stt này.
48. tôi… không muốn đăng stt trên facebook…không phải là tôi, không có cảm xúc như các bạn. vì tôi không muốn ai…trong số các bạn nói tôi dài dòng…đơn giản có nhữg người, có những cảm xúc, họ không mún tiết lộ ra tà m. nhưng có thể trải lòng và nói cho 1 người nào đó biết, điều đó thật sự rất khó nói đối với họ. nên họ cần 1 người nào đó, biết chia sẻ lắng nghe và thông cảm cho họ. Đó là điều bạn cần quan tâm.

Tôi là Huỳnh Công Thịnh từng là sinh viên xuất sắc của khoa Công nghệ thông tin, Học viện Công nghệ bưu chính viễn thông TP Hồ Chí Minh, được Microsoft phong tặng danh hiệu MVP năm 2009 vì những đóng góp cho cộng đồng người dùng hệ điều hành Windows.