em thấy lạc lõng…ở giữa dòng người đi trên phố đông
Đi tiếp bao lâu mới tới cuối nỗi buồn
tại sao em thấy lòng trống rỗng khi đã trải qua bao rung động
giờ nhìn yêu thương trôi đi nhẹ bỗng như không còn gì
tại sao dù muốn cũng chẳng thể rơi một giọt nước mắt nào
chỉ biết đành lòng thả trôi
chúng ta không còn là của ngày xưa nữa. không còn cái thưở bất chấp mọi thứ để có thể nhìn thấy nhau, được gần bên nhau. anh và em, phải chăng chỉ còn là những đêm dài lặng im thao thức. anh một khung trời và em là một thế giới. chúng ta vô tình lạc lõng giữa cuộc đời của nhau…
lạc lõng không phải vì không có người ở bên . chỉ là ngày xanh xao thì lòng cũng hanh hao. bởi , cứ có cảm giác không đủ đầy và tròn vẹn trong mối quan hệ, không hiểu được những nghĩ suy trong nhau.
- stt buổi chiều buồn hoang hoải ta như lạc lõng giữa dòng người ồn ào tấp nập
- stt tâm trạng có phải con người càng trưởng thành sẽ càng cô đơn?
- state xúc cảm giữa những chông chênh của cuộc đời ta đã lạc mất nhau
hang mang vì đang vui vẻ mường tượng diễn biến tương lai ngọt ngào say ắm there no, trong đó có tôi… lạc lõng khi đôi chân và con tim chưa tìm thấy điểm dừng…
cuộc đời sẽ luôn đổi thay và xoay vần qua từng ngày, từng năm tháng! Đằng sau “hoang mang” hay “lạc lõng” sẽ có một dấu chấm khi ta biết và hiểu chính bản thân ta cần gì, muốn gì và khát khao đến đâu
có một ngày ta lạ lẫm bước trên con đường vốn quen thuộc nhưng bỗng chẳng biết nó dẫn ta đi về đâu? là sự lạc lõng khi ta cứ đi không một mục đích, không suy nghĩ, không cảm xúc… cứ đi, hòa mình trong dòng người, lướt qua nhữ.
ta thấy lạc lõng giữa những người xung quanh. khi một lúc nào đó, có những người tưởng chừng như thân thiết và ta tưởng rằng ta hiểu họ còn hơn chính bản thân mình; nhưng cuối cùng lại nhận ra mình chẳng hiểu gì về họ.
có một quãng ường dài bọn mình không bước đi bên cạnh nhau , không chứng kiến những việc đ .. bây giờ ỡ chỉ còn l
rồi em lạc lõng trong cuộc đời của anh..
chúng ta không còn là của ngày xưa nữa. không còn cái thưở bất chấp mọi thứ để có thể nhìn thấy nhau, được gần bên nhau. anh và em, phải chăng chỉ còn là những đêm dài lặng im thao thức. anh một khung trời và em là một thế giới. chúng ta vô tình lạc lõng giữa cuộc đời của nhau…
tôi lại thấy mình lạc liqutng trong car
tôi thấy mình chơi vơi, không điểm tựa , rồi tôi lại muốn một mình: một mình đi khắp thành phố nhỏ bé này giữa cai lạnh giá đm ắm ắm ắm ắm ắm một mình và suy nghĩ về những thứ xa xôi, hay đơn giản là nhâm nhi tách cà phê để cảm nhận vị đắng ngắt của nó..
16 tuổi, with ít bạn bè và không thích kết bạn. with là đứa trẻ lạ lùng và luôn lạc lõng giữa đám đông. with ghét những đám đông và chẳng hiểu vì sao nữa. thế giới của họ, with không muốn chạm vào. thế giới của con, cũng không ai có thể chạm đến. thích im lặng và trầm mặc
Đừng lãng phí những tháng ngày của tuổi trẻ chỉ để vùi mình trong nỗi buồn vui của tình yêu. nếu thấy cô đơn và lạc lõng, trống trải và chênh vênh…hãy trở về nhà!
đã bao giờ bạn cảm thấy lạc liqut và cô ơn giữa dòng ời? tôi thì… luôn cảm thấy thếi cảm thấy cô ơn, mặc dù tôi lu àn cónhnhnhnhnhnhnhnhnhn bte. hơn nữa là nửa kia của mình bên cạnh.
sóng gió, chông chênh của cuộc sống đã làm cho ta, kẻ lúc nào cũng tự tin rằng mình mạnh mẽ, đã phải chợt yếu lòng. Ừ Thì ta mạnh mẽ, nhưng ta lại sợ nhất cô ơn, sợ nhất cai cảm giác lạc liqute giữa nhịp sống qua mức hối hả, lạc lõng giữa dòng người, dòng ờc …
tôi tin rằng trên thế giới này cũng còn rất nhiều người như tôi, vẫn đang cô ơn vẫn đi mình vẫn đang tự mình cảm nhận lạnh lạ giữa biển người,
và như thế, tôi cứ đi tìm và lạc lõng giữa cuộc đời tấp nập. lạc trong những ngổn ngang, trong nước mắt nhạt nhòa cùng ký ức..
tôi vẫn muốn đi tìm lại cảm giác đó , cảm giác bên cạnh một người, không pHải chỉ ể ểi đó nép vào mình cả hai cùng can đảm đi cùng một with đường, đón lấy nắng gió bão táp cuộc đời
giờ đy bạn thy mình nằm lạc liqut giữa căn pHòng , ầu oc trống rỗng và bản thn tựm Thy không có ộng lực pHấn tt tt tt tt tt tt tt tt tt tt tt tt tt tt tt tt tt tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht the như không thấy cuộc đời còn đáng sống nữa.
with người ta lạ thật ấy , cả ngày bận rộn như vậy nhưng vẫn cảm thấy buồn và cảm thấy cô ơn, có khi giữa chốn đông người chỉ With mèo with nhút nhát, ở yên ấy chỉ ưa mắt nhìn quanh mà không hề ộng ậy, there are gây ra bất cứ tiếng ộng nào, sợ ai đó sẽ chú , lạc lõng….
cuộc sống là thế vẫn thô thôi , there are chăng sự cô ơn là ở nơi mình, mà dẫu cô ơn thì cũng cô ơntheno cach riêng một kiểu “cô đ đ đ đ đ đ v ị the ắng, cay, ướt át, có cả những vị chua chua tê tê nơi ầu lưỡi, buốt nơi hàm răng, …. có cả những vị ngọt, có khi ngọt.
khi chán ngán những viên thuốc đắng nghét để kéo giấc ngủ đến một cách khiên cưỡng thì em buộc lòng phải tỉnh dậy. Ừ thì bơ vơ đó, lạc lõng đó, nhưng rồi có lựa chọn nào ngoài đứng lên?
lời kết: dẫu có kiên cường hay mạnh mẽ đến đâu thì cũng sẽ có những lúc yếu đuối, cũng cần một ộėờ i bê lúc đó ta nhận ra minh lạc lõng, minh cô đơn, minh đáng thương biết bao nhiêu.

Tôi là Huỳnh Công Thịnh từng là sinh viên xuất sắc của khoa Công nghệ thông tin, Học viện Công nghệ bưu chính viễn thông TP Hồ Chí Minh, được Microsoft phong tặng danh hiệu MVP năm 2009 vì những đóng góp cho cộng đồng người dùng hệ điều hành Windows.